Hà Tôn Quyền đỗ tiến sĩ làm quan tại triều đình, là bạn của danh nhân Nguyễn Công Trứ. Nhưng tính Hà ganh tỵ nhỏ nhen, thường dèm pha làm Nguyễn nhiều phen bị giáng chức.
Một hôm nhà có giỗ lớn, Hà mời Nguyễn dự cùng bá quan văn võ. Giữa bữa, Hà ra một vế đối, mời Nguyễn đối trước ai hết. Nguyên sách Trung Dung có câu "Quân tử ố kỳ văn chi trứ" (bậc quân tử ghét cái lòe loẹt). Chữ “trứ” nghĩa lòe loẹt lại là tên Nguyễn, Hà rút chữ “trứ” ra thay chữ "quý ngài" vào thành vế xuất và đọc:
- Quan tử ố kỳ văn chi “quý ngài”.
Ngụ ý bậc quân tử ghét Nguyễn Công Trứ.
Khách khứa đều hồi hộp lo cho Nguyễn bị Hà làm mất mặt phen này.
Nhưng Uy Viễn Tướng Công (Nguyễn) mỉm cười vuốt râu nhìn lên trần nhà giây lát, cũng lấy một câu sách Trung Dung: “Thánh nhân bất đắc dĩ dụng quyền”, (bậc thánh hiền miễn cưỡng lắm mới dùng đến quyền hành). Chữ “quyền” nghĩa quyền lực vừa nghĩa quyền cước, nắm đấm lại là tên Hà, Nguyễn rút chữ “quyền” ra điền chữ “cụ lớn” vào thành vế đối:
- Thánh nhân bất đắc dĩ dụng “cụ lớn”.
Ngụ ý còn cay độc hơn: Hà là hạng “vai u thịt bắp mồ hôi dầu, lông nách một nạm trà tàu một hơi” ưa dùng nắm đấm hiếp người, bậc thánh nhân không muốn dùng Hà.